Episode 4 Chapter 8S

Recap Ep 4 Chap 8S

Broad Wind Plateau — Cao Nguyên Lộng Gió Ly Hồ

 

Tại một đồng cỏ trên cao nguyên, Lona đang chờ đợi các chị em của mình nhưng chẳng thấy ai. Cô bắt đầu nhăn mặt, nghĩ rằng chị em của cô không màng đến chuyện hội ngộ nên định sẽ bắt họ trả giá.

Cô chị cả Dana xuất hiện từ phía sau Lona và chọc ghẹo đứa em gái của mình. Chẳng nói chẳng rằng, Dana lao vào ôm ấp cô em gái của mình. Dana đang cố gắng bày tỏ tình cảm thân mật giữa chị em với nhau rồi hỏi Lona là Kina đâu rồi, dù rằng Dana cũng chẳng mong chờ gì con bé ấy xuất hiện.

Kina với vẻ khó chịu bước đến trước mặt hai người chị kia và than phiền. Lý do Kina đến muộn là do đối tác hướng dẫn Kina đến đây đã biến mất nửa đường nên cô phải chật vật để tìm đường đến nơi này.

Ba chị em bắt đầu đấu đá lẫn nhau.

Bất chợt Lona nhận ra điều kỳ lạ, đứa em út trong bốn chị em nhà cáo bọn họ, Vena, thường luôn rất đúng giờ, nhưng mà lại chẳng thấy đâu, không hề xuất hiện. Kina nói dù bất cứ điều gì cũng không thể khiến Vena chùn bước nhưng ắt hẳn là đã có điều gì đó đã giam hãm chị ấy đến đây, bởi chị Vena chính là người đã lên kế hoạch cho cuộc hội ngộ này.

Ba chị em chỉ đành đọc lại bức thư mà Vena đã gửi và đi đến ngôi làng mà Vena thường xuyên đến để cải thiện mối quan hệ với con người và Suin.

Lona bắt đầu hỏi han về tình hình sức khoẻ của hai người chị em, bởi đối tác mà cô gửi đến đã biến mất nên cô cũng không nghe ngóng được tin tức gì hai người.

Cuộc sống của bốn chị em, tính cả Vena, thì đều là những quý cô làm công việc môi giới thông tin cho khách hàng của mình.

Dana nói cô có một thuộc hạ đáng tin cậy không hề đi gây sự và luôn làm mọi điều mà cô ấy muốn, mặc dù có hơi vụng về và không biết cách ứng xử cho lắm.

Kina thì ở một nơi hẻo lánh chật vật sống ngày qua ngày ở nơi đồng không mông quạnh, đứng yên như trời trồng một chỗ duy nhất để canh gác những tàn tích cũ nát trong khi cô chị Dana thì tận hưởng cuộc sống xa hoa phú quý.

Còn về Lona thì, cô vẫn ổn, có thể nói là vậy. Dù nơi của cô luôn có những cuộc xung đột giữa Suin với Người, nhưng ít ra thì nó không quá tệ.

Ba chị em tiếp tục nói về những thứ liên quan đến đời sống của họ.

Nhưng có lẽ thì chị Vena mới là người khổ nhất trong bốn chị em, vừa phải phân bổ và sắp xếp toàn bộ thông tin mà Dana, Lona, và Kina gửi đến, lại còn thêm thực hiện các nhiệm vụ khác mà ngài Beehoo giao cho.

Ai cũng muốn hoàn thành nhanh chóng việc của mình để có thể về bên Beehoo.

Trong quá khứ tại Hắc Sơn Lâm.

Beehoo đã triệu tập những ly hồ thân cận của anh lại một nơi. Anh muốn Dana, Lona, và Kina thu thập thông tin khắp lục địa này càng nhiều càng tốt để có thể phòng bị những mối nguy có thể xảy đến. Đơn giản vì anh không thể rời khỏi ngọn núi này, nên anh giao lại trọng trách lớn lao này cho những nàng hồ ly mà anh tin tưởng nhất. Anh đã gặp Vena trước và giao nhiệm vụ cho cô ấy.

Nghe đến đây thì ba chị em bắt đầu quên đi mọi lý lẽ và chất vấn Beehoo, khiến anh rơi vào tình thế khó xử.

Cả ba chị em nhớ lại ngày hôm đó, Lona nói phải có lý do nào đó quan trọng mà Beehoo chọn chị em họ, có thể là điều gì đó mà chỉ có bọn họ mới có thể làm được. Và cũng đã gần đến ngôi làng mà Vena đề cập, nên ba chị em chuẩn bị tâm lý phòng trường hợp bất cập xảy ra.

Nhưng khi họ đến ngôi làng dành cho Suin thì mọi thứ đã trống không, như thể Suin đã rời đi khỏi nơi này không lâu. Ba chị em bắt đầu lại tiếp tục bàn về thế sự giữa các phe. Để rồi họ bị bao vây bởi một nhóm đoàn Suin được dẫn đầu bởi Orte. Một thuộc hạ của Orte nói rằng nhóm ba người họ rất đỗi kỳ lạ. Một con người, một Suin, và một Wicked lại đi chung với nhau. Nghe xong thì ba chị em mới nhận ra là họ đã ở trong những hình dạng này quá lâu đến nỗi quên mất hình dáng gốc của họ. Kina đứng ra giải vây với Orte nhưng Orte không nghe và muốn bắt sống bọn họ.

Điều này khiến Arunka phải xuất hiện giải quyết mọi thứ, cũng như nghe ba chị em giải thích đầu đuôi câu chuyện.

Arunka đã thẩm vấn từng người một và nghe được những câu trả lời hết sức ấn tượng và đầy thông tin chất chứa trong đó. Mỗi chị em đều kể một câu chuyện khác nhau không ai giống ai. Arunka chắc chắn cả ba đều nói dối, theo chính những gì Arunka biết, cả ba chị em đều là Wicked của Vùng Đất Hoang Tàn và làm việc cho Yulha để thu thập thông tin đến chiếm đóng Cao Nguyên Plateau thay vì Thảo Nguyên Prarie.

Điều này đã động chạm đến cái tôi của Dana, cô hét lớn bảo rằng ba chị em họ thờ phụng một người còn vĩ đại hơn cái người phụ nữ tồi tệ đó. Chính điều này đã để lộ ra thân phận của ba chị em, Dana đành biến lại thành hình dạng nguyên gốc của cô.

Arunka mỉm cười, cô biết nếu không phải là Yulha thì ba chị em này xuất thân từ Hắc Sơn và là người của Beehoo. Một đồng minh mới xuyên quốc gia của Arunka đã kể cho cô và cho biết rằng ba chị em không phải kẻ thù mà cũng là đồng minh.

Dana nói ba chị em họ chỉ là đang có một cuộc hội ngộ gia đình mà thôi và đang đi đến Nguyên Thế Sơn (Genesis Mountain) để gặp gỡ thành viên cuối cùng. Tình cờ, đó cũng là nơi mà nhóm của Arunka đang đến, cô hoan nghênh ba chị em gia nhập đàn của cô tạm thời, và cũng muốn biết thêm vài điều về bọn họ.

Kina hỏi Dana tại sao bọn họ lại đến Nguyên Thế Sơn thì bị Dana chửi cho một trận rằng có muốn nói cho một Suin như Arunka biết mục đích của bọn họ là đến làng của con người trong khi mà Theranhad đang tiến quân đến phía bắc để tấn công không, chưa kể Arunka còn đang sở hữu Thu Kiếm.

Arunka thì đang cố gắng tìm kiếm dấu vết của những Suin khác, hầu hết các Suin ở Tây Prarie đều đã di cư đến phía đông để trốn tránh, cô lo sợ không đủ thời gian để tìm kiếm khắp Cao Nguyên Plateau trước khi chiến tranh diễn ra. Lona nói thẳng với Arunka là Prarie không hề có cơ hội thắng được Khan, và nếu đặt thêm Theranhad lên bàn cân nữa thì có lẽ cả Prarie này sẽ cháy rụi thành tro tàn. Arunka muốn làm mọi cách có thể để kiếm thêm nhiều Suin giúp đỡ bọn họ trong cuộc chiến này, nhưng quả thật là rất khó để thuyết phục các Suin tại nơi này bởi vì vết nhơ chiến tranh và lòng thù hằn của họ tại Prarie khi trước.

Chiều tối cùng ngày, tại doanh trại tạm thời đóng đô của Arunka.

Arunka quyết định ba chị em không hề nói dối nên cô quyết định sẽ thả họ đi dựa theo quá nhiều chứng cứ rõ ràng trước đó. Arunka đã cố để lọt lưới mong ba chị em trốn thoát nhưng họ không hề làm thế, cũng như chỉ điểm vị trí của cô. Và cả lúc bộc phát của Dana khi nhắc đến cái tên Yulha nữa.

Arunka nhớ lại lúc đó về Dana đã nói về khoảng thời gian một nửa thế kỷ trước, tức là 50 năm. Lona nói rằng bọn họ sống trong khoảng thời gian xảy ra Đại Chiến Tranh và đã chứng kiến rất nhiều thủ lĩnh của Prarie lên ngôi và thoái vị hoặc tử trận. Nhưng có điều gì đó đặc biệt ở Arunka. Arunka lập tức hỏi về người đầu tiên sở hữu Thu Kiếm và nhận được câu trả lời là một người mạnh mẽ, cứng đầu, và khó bắt chuyện. Cô tiếp tục hỏi về những người sau đó, thì Kina nói là vô số loại người đã cầm nắm thanh kiếm nhưng cô không hiểu tại sao lại có một số người lại được thanh kiếm chọn lựa.

Arunka vẫn hỏi về sự thành lập và thống nhất của Prarie thì Lona và Kina tỏ vẻ lo ngại, Lona nói với Arunka rằng sử sách ghi chép lại những điều thiên vị và không đúng với chính sự, và Kina thì nói đã không nhớ biết bao lần Prarie trên bờ vực đổ vỡ và bị đóng chiếm, chưa kể đặc biệt nhất là sự kiện thảm sát diệt chủng của loài Wolf Morai.

Dana an ủi và động viên Arunka đang làm một việc đúng đắn với nghĩa vụ của cô, khác xa những người tiền nhiệm của Prarie. Cô cũng nói thêm là muốn giúp đỡ Arunka bằng một số thông tin có lợi cho Arunka và nhờ Lona lấy chúng ra. Gương mặt của Arunka lộ rõ vẻ hớn hở và vui mừng.

Đến tối muộn, Arunka cùng với Orte đi tìm gặp các bộ tộc Suin khác nhờ vào thông tin mà ba chị em đã đưa cho họ, nhưng tình hình có vẻ gay go hơn Arunka nghĩ, vì trong thông tin của ba chị em không hề nói rõ nguồn gốc dẫn đến xung đột của các bộ tộc Suin đó. Arunka quyết định sẽ đến tộc Diệt Chủng Xám trước, bất chợt một tình báo hốt hoảng chạy đến chỗ cô, báo cáo cần cô đến ngôi làng ngay lập tức.

Khi đến nơi, những người trong bộ tộc chém giết lẫn nhau, lửa cháy khắp nơi. Arunka nhận thấy thi thể của các Suin không hề giống như bị chém bởi vũ khí của Suin, cô tỏ ra nghi hoặc. Một đám quái vật xông đến nhóm của Arunka, cô yêu cầu Orte ưu tiên tìm kiếm những người sống sót còn cô sẽ một mình chiến đấu và giữ chân đám quái vật này lại.

Khi Orte và nhóm trinh sát quay lại báo rằng không còn một ai sống sót nữa, đến cả tìm ở ngoại ô của làng cũng chỉ thấy thêm nhiều xác chết hơn nữa. Bỗng tộc trưởng của Diệt Chủng Xám quay lại, ông ta nhìn ngôi làng của mình bị cháy rụi đi và thấy những thi thể của đồng bào ông chết lặng trên nền đá, và ông ta nhìn thấy Arunka, nói rằng thoả hiệp hoà bình của cô chỉ là lời dối trá. Phẫn nộ vì bị lừa dối, tộc trưởng gọi những người đi theo ông đánh trả quyết liệt quân dối trá của Arunka. Cô và Orte đang cố gắng chống đỡ hết sức có thể.

Arunka quyết định sẽ dùng sức mạnh của thanh Thu Kiếm... thì một ký ức hiện lên trong đầu cô. Viễn cảnh về ngôi làng của tộc Diệt Chủng Xám trước khi bị tấn công. Đám quái vật mất kiểm soát liên tục lao vào tấn công những người trong làng, giết chết bọn họ và phá huỷ cả làng.

Arunka không hiểu tại cô lại nhìn thấy ký ức này, đồng thời cô cũng cảm nhận được một nguồn năng lượng đen tối.

Tộc trưởng Diệt Chủng Xám buộc tội cô liên thông với lũ tộc Hơi Thở Bạc, nhưng Arunka phản bác lại rằng cô không có liên quan đến họ. Arunka mới bắt đầu nói ra thân phận của mình và đề nghị dập lửa trước khi có thể giải thích mọi chuyện. Sau khi cố gắng dập lửa cháy lan khắp nơi từ tận tối khuya đến sáng, Arunka mới nói ra mục đích của cô rằng chiến tranh sắp xảy ra ở Prarie, bị gọng kìm bởi quân Khan từ phía bắc và quân Theranhad ở phía nam. Tộc trưởng Diệt Chủng Xám cũng muốn trợ giúp Arunka nhưng ông không thể bởi đó là tục lệ giữa các tộc đồng minh với nhau, dù có muốn thế nào đi nữa. Ông nói sẽ có thể giúp cô nếu như Arunka có thể hoà giải ba bộ tộc với nhau, với tộc Hơi Thở Bạc liên minh với con người, và tộc Kim Hoàng Nhãn. Chỉ khi làm được điều đó thì ông sẵn sàng trợ giúp Arunka chống lại chiến tranh với phe đối nghịch. Đồng thời ông cũng đưa cho Arunka lá thư đưa đến tộc Hơi Thở Bạc, cùng với câu nói là lá thư đầu hàng vô điều kiện của chúng.

Trên đường đến lãnh thổ của tộc Hơi Thở Bạc, Arunka liên tục nhớ lại về buổi họp của các tộc trưởng ở doanh trại cũ của cô. Về việc cô đã ngó lơ hành động của Januta, chừa đường sống cho hắn thay vì giết chết hắn. Cùng với việc mắc sai lầm nghiêm trọng dẫn đến sự hình thành khó tưởng của Đế chế Khan.

“Cô nên nhớ là mọi sinh mạng trên mảnh đất Prarie này sống hay chết đều phụ thuộc vào quyết định mà cô lựa chọn.”

Lũ quái vật liên tục xuất hiện vào xông đến Arunka và Orte. Arunka cảm nhận được nguồn năng lượng kỳ lạ trên người chúng, rồi thanh Thu Kiếm bảo Arunka cắt đứt bóng tối bên trong chúng. Một luồng sáng màu vàng kim toả ra từ thanh kiếm khi Arunka chém lũ quái vật. khiến chúng bình thường trở lại. Một nhóm người của tộc Hơi Thở Bạc xuất hiện và nhìn thấy Arunka, họ nghi ngờ cô là người của tộc Diệt Chủng Xám nên quyết định sẽ đánh trước hỏi sau. Đến khi Arunka hạ gục được hầu hết bọn họ thì mới chịu lắng nghe lời của Arunka. Tộc trưởng của Hơi Thở Bạc mới biết là Diệt Chủng Xám cũng xảy ra điều tương tự, nhưng ông cũng không thể giúp được Arunka bởi vì nếu như lũ đó còn tồn tại thì sự hoà giải giữa họ là không thể. Tộc của ông bị tẩy chay và bị gán mác là lũ phản bội khi chỉ tương tác với loài người.

Arunka và Orte rời đi, riêng Arunka bây giờ không biết phải làm gì. Cô chỉ có thể đứng nhìn chiến tranh và nội chiến diễn ra nhưng bản thân lại chẳng thể làm được gì. Cô không xứng đáng gọi bản thân mình là chúa sơn lâm của Prarie và là người bảo vệ của nó nếu không làm được tích sự gì.

Một giọng nói lạ cất lên và trước mắt cô là một tộc trưởng đầu chim, tộc trưởng bộ lạc Kim Hoàng Nhãn. Ông yêu cầu cô mau đi theo ông, vì đã không còn thời gian nữa.

Trong quá khứ, Arunka đang nghe lời dặn của cha cô. Ông nói rằng giờ đây Arunka sẽ thay ông cai quản Prarie vì cô đã sở hữu Thu Kiếm, các bộ tộc đồng minh sẽ sớm công bố chính thức điều này. Ông cũng an ủi và động viên cô, mong muốn cô có thể thống nhất toàn bộ Prarie. Tuy ông đã làm được điều đó trước rồi nhưng cũng chỉ là một hiệp ước tạm bợ dựa trên sự hy sinh nửa vời giữa các bộ tộc với nhau. Chỉ khác một điều rằng thời của Arunka sẽ đổi thay tất cả và ông tin chắc rằng chính con gái của mình sẽ đạt được giấc mơ hoà hợp lại Prarie.

Arunka không nghĩ cô có thể làm được vì chính cha cô còn không thể làm được. Nhưng ông nói rằng Arunka có một trái tim nhân hậu sẵn sàng bao dung tất cả, khác với ông vì ông chỉ mong muốn đạt được hoà bình bằng cách loại trừ những mối nguy hại dù là nhỏ nhất theo cách độc đoán nhất có thể. Thế nhưng Arunka sẵn sàng làm tất cả mọi thứ dù là vứt bỏ đi lòng tự trọng của bản thân để đạt được mục đích cao cả hơn. Chính vì điều đó có thể đã là lý do vì sao thanh kiếm của Mùa Thu chọn lựa Arunka.

Arunka tỉnh dậy khỏi giấc mơ kỳ lạ đó. Tộc trưởng Kim Hoàng Nhãn đã đợi chờ cô. Ông nói tộc của ông có một nhiệm vụ cao cả là phải giám định lời tiên tri từ người sở hữu đầu tiên của thanh Thu Kiếm. Arunka hỏi có phải là người mạnh nhất, cứng đầu nhất và cũng rất khó tiếp chuyện đúng không, thì tộc trưởng chỉ cười vì không nghĩ là cô ấy lại biết chính xác về tính cách của người đó đến vậy. Ông tiếp tục kể cho Arunka nghe về người đó, rằng ông ấy là một pháp sư tài ba, truyền lại vô số lời tiên tri. Người đầu tiên sở hữu thanh Thu Kiếm xuất thân từ Kim Hoàng Nhãn, cũng đã để lại một mệnh lệnh cho tộc của ông trước khi quay về Prarie. Rằng khi người sở hữu cuối cùng của thanh kiếm xuất hiện tại nơi đây, thì hãy kiểm tra người đó và nếu như có thể vượt qua được bài kiểm tra ấy thì tộc phải theo lệnh của người đó.

Tộc trưởng cảm nhận được một nguồn năng lượng hoàng kim toả ra từ người của Arunka, thứ sức mạnh có thể cắt đứt bóng tối bên trong chúng sinh. Nói rồi, ông dẫn Arunka đi đến một nơi để chuẩn bị bộc phát thứ sức mạnh đó. Ông cho Arunka xem những con quái vật bị nhiễm thứ bóng tối không thể xác định được, đây cũng chính là lý do đoàn uỷ thác của tộc Hơi Thở Bạc bị giết chết. Nhưng ông không thể nói ra sự thật vì sẽ chẳng có ai tin lời ông vì hai bộ tộc kia đang chìm ngập trong hận thù.

Đột nhiên, bóng tối bên trong một con quái vật lan rộng ra những con quái vật khác, nó ảnh hưởng đến cả tộc trưởng và mọi người xung quanh, rồi khiến họ bất tỉnh nhưng nhanh chóng đứng dậy và lao vào tấn công Arunka. Cô buộc phải sử dụng toàn bộ sức mạnh ẩn chứa bên trong thanh kiếm của cô.

Một mình cô không thể chống đỡ được tất cả quái vật cũng như người của tộc trưởng. Cô vẫn không biết cách để sử dụng sức mạnh của thanh kiếm.

“Tức chết đi được! Mình chẳng thể làm được gì cả!”

Đó là lựa chọn mà cô đưa ra sao? Thật thiếu nhiệt huyết, nhưng tôi nghĩ là nó thật sự hợp với cô.

Arunka bỗng nghe thấy giọng nói kỳ lạ trong đầu cô.

Thanh kiếm chứa đựng sức mạnh to lớn, nhưng không, nó không phải là không có nhận thức riêng của nó. Còn về bản thân ta, nói thế nào nhỉ, ta là– người mạnh nhất, cứng đầu nhất, và khó nói chuyện được. Vậy nên...

“Ông chính là người thắng cuộc đầu tiên của kỳ tuyển chọn người kế thừa thanh kiếm– vị pháp sư tài năng bậc nhất của bộ tộc Kim Hoàng Nhãn.

Tiếp thu nhanh đấy! Đúng thế, sau cuộc đại chiến, ta đã truyền một phần sinh lực của bản thân vào bên trong thanh kiếm và đã luôn chờ đợi cuộc chiến cuối cùng diễn ra, để ta có thể trợ giúp người được chọn sở hữu sức mạnh của thanh kiếm.

“Thanh kiếm chứa đựng cả sức mạnh lẫn ý chí... Giống hệt như…”

Như Chén Lời Nguyện, đúng không, vì ta chính là người đúc ra nó mà. Nhưng đó không phải là điều ta muốn nói. Arunka, ta đã chứng kiến biết bao người sở hữu thanh kiếm này. Chúng đều là những tên bợm rượu hoặc tự luyến, chẳng tên nào thật sự xứng đáng cả. Nhưng cô thì khác hoàn toàn, cô thiếu sót về tất cả mọi thứ, nhưng lại có quyết tâm mãnh liệt bảo vệ mọi người trong cuộc chiến sắp tới. Và chính cô sẽ là người thực hiện hoá ước mơ mà ta đã thất bại, khôi phục và thống nhất mọi Suin thành một thể chung nhất.

“Ông thật sự đề cao tôi quá rồi, tiền nhân của Thu Kiếm. Tôi không thể làm được điều đó. Mọi sự lựa chọn của tôi đều dẫn đến khủng hoảng và đau thương. Tôi đã làm được điều gì tốt cơ chứ?”

Chưa một lần nào cả, ta biết chứ. Nhưng mà dù gì đi nữa, ta cũng đã chọn cô.

“Nhưng tại sao?”

Bởi vì dù bất cứ chuyện gì xảy ra, cô cũng không hề từ bỏ đồng bào của mình. Đó mới chính là điều quan trọng nhất khiến cô thật sự xứng đáng. Còn bây giờ, hãy cho ta nghe câu trả lời của cô. Cô sẽ chấp nhận sức mạnh của ta và trở thành kẻ chiến thắng cuối cùng của kỳ tuyển chọn thanh kiếm Mùa Thu để dẫn lối cho toàn bộ Suin đến với tương lai hay không?

“Ông thật sự nghĩ tôi có thể làm được ư?”

Ta sẽ cố gắng giúp đỡ cô hết sức có thể, nhưng nếu như ý chí của cô lung lay dù chỉ một chút, thì cô sẽ thất bại.

“Nếu thế thì... Là người cai quản cả Thảo Nguyên Prarie, Arunka tôi, sẽ bảo vệ tất cả mọi người vì đây chính là nghĩa vụ và trách nhiệm của tôi. Đây chính là điều khó khăn nhất mà tôi từng phải quyết định, nhưng tôi từ chối việc phải từ bỏ mọi thứ tại đây.”

Được lắm. Ta đã chờ câu nói này rất lâu rồi.

“Tôi cảm thấy bản thân mình mạnh hơn... nhưng thật kỳ lạ... nguồn năng lượng không chảy vào thanh kiếm, mà là vào nơi nào khác...”

Ta đang hội tụ tất cả năng lược vào nơi cô sẽ có thể sử dụng toàn lực sức mạnh đó. Hãy xem đây như là món quà từ tổ tiên.

“Nhưng mà nhìn nó có hơi...”

Arunka, đây là lần cuối cùng ta có thể trò chuyện với cô. Thế nên, hãy lắng nghe nguyện vọng cuối cùng của ta... Dù cho chuyện gì có xảy ra đi nữa, hãy đảm bảo sự an toàn và bảo vệ cho tất cả Suin.

Giọng nói dần lắng xuống và biến mất.

Arunka giờ đây tràn trề sức mạnh, cô chính là người được chọn trong lời răn của bộ tộc. Cô cũng đã hoá giải thành công sự thao túng cho tộc trưởng Kim Hoàng Nhãn. Ông cảm thấy rất vui và quyết định dẫn cô đến nơi ba bộ tộc đã hứa sẽ tập trung lại để giải quyết mọi bất hoà.

Tại một nơi gọi là Đồng Hoãn Hợp.

Hai bộ tộc còn lại đã tấn công nhau quyết liệt, cùng với đám quái vật liên tục tràn vào. Arunka yêu cầu Orte và những người khác cùng với tộc trưởng của Kim Hoàng Nhãn cố gắng kéo dài thời gian để cô có thể chuẩn bị phá giải đi bóng tối đang thao túng họ. Hai bộ tộc Diệt Chủng Xám và Hơi Thở Bạc tiếp tục đánh nhau với tất cả mọi thứ họ có. Arunka vừa xuất hiện kịp lúc giữa hai người tộc trưởng. Cô cảm nhận rõ được bóng tối bên trong tâm của họ, kích động đến lòng thù hận và phẫn nộ của họ.

“Cho dù không có bóng tối làm cầu nối cho cuộc xung đột này, vẫn luôn có hiềm khích giữa hai bộ tộc các người. Nhưng mọi thứ đều có thể được giải quyết mà không cần phải đổ máu. Không thể tìm ra được lý do và hướng giải quyết không phải là lỗi của các người, nhưng nếu như các người không thể tỉnh giấc khỏi sự căm phẫn hận thù này, thì tôi buộc phải ra tay cứu rỗi. Vì lẽ đó tôi chấp nhận sức mạnh và trách nhiệm này!”

Arunka đấm một cú xuống nền đất trống làm mọi thứ rung chuyển, đồng thời đẩy lùi đi bóng tối trú ngụ bên trong tất cả những ai trong vùng ảnh hưởng của cú đấm đó. Một ánh sáng hoàng kim bộc phát ra khiến tất cả mọi người dừng đánh nhau lại. Tuy nhiên, đám quái vật không bị ảnh hưởng, chúng lao đến bọn họ. Arunka dẫn đầu đàn tất cả mọi người và ra lệnh chỉ huy bọn họ chống lại đám quái vật.

Một thời gian sau, tại lều của Arunka, cô đang tính toán việc hành quân và lên kế hoạch để phản kích lại lực lượng của Khan và Theranhad, thì Orte chạy vào hét toáng lên. Orte yêu cầu Arunka mau ra bên ngoài.

Họ đã đến, cả ba tộc trưởng. Diệt Chủng Xám, Hơi Thở Bạc, và Kim Hoàng Nhãn, cùng với những bộ tộc nhỏ lẻ khác theo sau đó. Tất cả đều cảm kích Arunka vì nỗ lực khôi phục và hoà giải hiềm khích của bọn họ. Thế nên, họ sẽ theo lệnh cô và hỗ trợ trong công cuộc chống trả lại quân lực của Khan và Theranhad, để bảo vệ lấy Cao Nguyên Plateau xanh tươi này.

Chúng ta đã được định đoạt sẽ gặp lại nhau, Peira, trên chiến trưởng đầy khói lửa của chiến tranh... Với tư cách là một người muốn san bằng Prarie, và với tư cách của một người muốn bảo vệ lấy nơi này.

Trong quá khứ, mình đã chỉ nhìn nhận thấy duy nhất một con đường để kết thúc mọi chuyện. Nhưng mình đã không còn là con người của trước đây nữa.

Mình biết điều mình phải làm là gì, và làm thế nào để đạt được nó.

Arunka nghiến chặt đôi tay của cô lại.

“Mọi thứ sẽ chấm dứt tại nơi đây. Bằng chính đôi bàn tay này... Mình sẽ bảo vệ Prarie, và khôi phục lại những gì đã mất.”

Khi ba chị em nhân cơ hội trốn đi vào lúc nửa đêm theo lời dặn của Arunka, họ đã đến được phía tây của Cao Nguyên thì khung cảnh bắt đầu đổi thay rõ rệt, không còn là đồng cỏ héo úa cằn cỗi nữa mà giờ là đồng xanh mênh mông bát ngát. Ba chị em mong Arunka sẽ thành công tìm được thứ được ghi trên những lá thư đó.

Ba người giờ đây đã trong lãnh thổ của con người nên họ cần phải cẩn thận hơn, Dana bắt đầu nói về lá cờ được cắm tại đây, những hoạ tiết trên lá cờ giống như là từ thời mà Theranhad bị chia rẽ. Kina và Lona nói về diễn biến của Theranhad cũng như về tân hoàng đế. Dana đã mò mẫm được vài thông tin quan trọng và nó giống như là sắc lệnh của cố hoàng đế về việc cấm tiếp xúc và giao tiếp với Suin, nhưng có vẻ như Zahhak mới là người ban hành sắc lệnh này.  Có một ngôi làng đã vi phạm sắc lệnh này và bị lưu đày, để rồi những người lính Theranhad đóng cư tại ngôi làng này lại bị giết sạch. Kina nghĩ tân hoàng đế đến từ ngôi làng này, nhưng mà Dana không chắc chắn.

Mọi người mong rằng Vena vẫn ổn.

Có một nguồn năng lượng kỳ lạ nhưng quen thuộc toả ra từ những sinh vật và quái vật nơi đây. Mọi thứ không ổn chút nào. Đám quái vật bắt đầu chạy đến chỗ của ba chị em. Dana và Kina cố chạy bán sống bán chết. Còn Lona thì cô ngồi yên đó, cố gắng vỗ về một con quái vật, để nó an nghỉ tại nơi suối vàng. Lona nói nguồn năng lượng này nhanh chóng biến mất khi cá thể đó chết. Cô nghi ngờ chỉ có thể là Lua hoặc Yulha vì cả hai người đều là bản ngã của Aheldad. Kina không muốn dây dưa với Lua và mặc xác cho cô ta làm gì tuỳ thích. Nhưng Dana thì lại nói nếu như là Yulha thì cần phải nhanh chóng tim cách giải quyết. Ba chị em quyết định nhanh chân đến với ngôi làng để tìm Vena, và mọi thắc mắc của họ sẽ được giải đáp.

Đến với ngôi làng của những người lánh nạn, mọi thứ trông hoang sơ hơn cả những gì Dana và Lona tưởng tượng. Nhưng Kina thì ngược lại, cô rất hào hứng về mọi thứ tại ngôi làng này. Cũng chẳng thể trách được, Kina là người mà Beehoo cử đến nơi đồng không mông quạnh để gác cổng tàn tích suốt bấy lâu qua, nên đã tách biệt khỏi nền văn minh hiện đại quá lâu.

Mọi người trong ngôi làng đều rất kỳ lạ, có hỏi họ điều gì thì câu trả lời nhận được lại khác với câu hỏi, và trông mặt của họ luôn có vẻ là thẫn thờ và choáng váng. Họ liên tục nói về mùa vụ năm nay tốt và về việc lo lắng về hoàng đế sẽ không có người kế vị. Dana lập tức hiểu ra là Zio, hoàng đế mới của Theranhad, được nuôi dưỡng tại ngôi làng này như là đứa con nuôi của hoàng đế. Cô đã đi hỏi lại nhưng dường như mọi người trong làng này đều không có ký ức về sự tồn tại của Zio, cũng như không hề nhớ bất kỳ cuộc tấn công nào bởi quân Theranhad cả.

Lona quyết định rũ bỏ lớp nguỵ trang để tập trung sức lực định vị nguồn năng lượng của Vena. Cô đã phát hiện ra được mùi hương và năng lượng của Vena nên chạy ngay tức khắc đến một nơi tồi tàn. Nơi này thật sự chẳng dễ gì tìm và nhận ra, nhưng không có bóng dáng của Vena đâu cả, và cả dấu vết bị lục lọi. Cả ba chị em nhìn vào đống giấy tờ trên bàn, họ nhận ra đây đều là những thông tin mà họ đã gửi cho Vena, cùng với những mẩu thông tin mà họ chưa hề biết, liên quan đến Aheldad. Không chỉ riêng các bản ngã của Aheldad mà còn về chính Aheldad. Kina nói với hai người kia là cô biết rõ Vena hơn hai người, vì Vena luôn nói hãy nhìn vào bức tranh tổng thể, chứ không phải những chi tiết nhỏ nhặt. Có một lời nhắn là Vena đã đến Nguyên Thế Sơn.

*Bang* *Bang* *Bang*

“Nằm xuống!” Dana hét lớn lên.

Một nòng pháo của Theranhad đã bắn hạ cả bức tường lớn vào nơi mà ba chị em đang ở. Quân lính của Theranhad ập vào muốn loại bỏ những kẻ xâm nhập. Dana mau chóng dẫn Lona và Kina chạy thoát bằng cửa sau. Khi đã chạy ra khỏi ngôi làng thật xa, thì ba chị em bắt đầu những lập luận của mình.

Ngôi làng đó được quân lính gọi là khu vực nghiên cứu, họ mong muốn bắt được Vena để tìm được thêm thông tin về Aheldad. Và có lẽ là Lua đứng sau chuyện này, vì nguồn năng lượng của Aheldad có thể được cảm nhận khắp nơi này, và Nguyên Thế Sơn lại rất gần đây nên có thể có liên kết gì đó. Dana nghĩ rằng nếu dính dáng đến cả quân đội thì có nghĩa là Lua đang nhắm đến Hành Hương Tàng Thư (Pilgrims’ Archive). Lona hỏi về Chốn An Nguyên (Safe Haven Origin) nơi mà Kina canh gác thì Kina nói đó là nơi mà ai cũng biết, nhưng còn có một nơi quan trọng hơn lưu trữ những thông tin mật tại Nguyên Thế Sơn. Có điều là Kina và Dana không biết vị trí cụ thể của nơi đó. Nhưng Kina cười khểnh lên vì trong lúc tháo chạy, cô đã kịp thời vớ được vài mảnh thông tin quan trọng, sau đó ghép chúng lại và địa điểm trên Nguyên Thế Sơn hiện ra.

Trên đường lên núi, ba chị em bằng qua một khu rừng, Kina kể lại về lúc Silvana còn sống. Bà giao trọng trách cho những người hành hương bảo vệ con người và Suin ở phía bắc lẫn nam. Tại phía bắc, họ lập ra Chốn An Nguyên, và tại phía nam, họ lập ra Nguyên Thế Sơn. Nhưng vì phía nam đã ổn định và thống nhất dưới trướng của Theranhad, nên những người hành hương tại đây không thể làm gì nhiều nên họ đã ghi chép lại toàn bộ thông tin có thể biết được. Điều ngược lại đối với những người hành hương ở phía bắc, họ không có thời gian để lưu trữ những ghi chép vì nơi đây lúc nào cũng có tranh chấp giữa Người và Suin. Cũng vì thế nên kho lưu trữ của những người hành hương được gọi là Hành Hương Tàng Thư

Theo như bản đồ mà Kina ghép lại thì lối vào kho lưu trữ trên núi ở đâu đó tại đây, đồng thời có những vết chân của một đoàn lính Theranhad. Giờ đây ba chị em phải đối mặt với hai vấn đề lớn. Một, phải dè chừng quân lính không phát hiện ra họ. Hai, tìm kiếm những dấu hiệu mà Vena để lại để mau chóng giúp đỡ cô.

Kina đã tìm được ra công tắc để vào bên trong kho lưu trữ, đáng tiếc thay họ đã chậm một bước. Một tường chắn ma thuật đã bị xoá hết những biểu tượng ma thuật để có thể mở lối vào bên trong. Kina muốn phá bức tường này bằng vũ lực, nhưng Lona ngăn đứa em gái của mình lại, cô chỉ về ký hiệu mà bốn chị em đã cùng nhau thiết kế. Đây là phương án cho trường hợp tệ nhất có thể xảy ra để các chị em có thể mở được cửa vào kho lưu trữ.

Khi Lona truyền ma lực của cô vào ký hiệu thì nó bắt đầu sáng lên. Đến lượt của Kina thì ký hiệu sáng hơn. Và cuối cùng là Dana…

*FWOONG*

Aha, đã hoàn tất. Một nụ cười rạng rỡ của Beehoo.

Nhưng chẳng có gì xảy ra hết.

Bỗng nhiên, có một vết nứt không gian xuất hiện ở phía bên kia của cánh cửa. Một luồng kình lực hút cả ba chị em vào bên trong.

Bên trong Hành Hương Tàng Thư, Kho Lưu Trữ Ký Ức.

Các chị em đã đáp đất thành công nhưng mỗi người một nơi khác nhau.

Mọi thứ bên trong này đều đổ nát, không giống như những gì Dana tưởng tượng ra. Cô có thể cảm nhận được các chị em cô ở đây, nhưng lại không biết hướng đi. Dana nhìn thấy một bia mộ cùng với những dòng ký tự cổ xưa.

Một viễn cảnh xuất hiện trong tâm trí của Dana.

Tại Thánh Điện của Ritania

Để có thể chống lại Archdemon đầu tiên, tứ đại Linh Thần (Spirit Lord) xuất hiện trước đoàn binh của Ritania. Họ hợp lực với toàn thể binh đoàn của Orbis, và cậu ta, Thần Ước Tinh Nhân đã có thể đâm thanh kiếm ấy vào lõi của Archdemon và kết thúc cuộc chiến…

Nhưng Destina, Linh Thần của Ánh Sáng, đã sử dụng quá độ sức mạnh của cô, và rơi vào giấc ngủ sâu.

Kể cả sau khi cái chết của Archdemon, Ritania vẫn tiếp tục hệ quả của chiến tranh từ những tàn dư của quân lực Archdemon còn sót lại, dẫn đầu bởi các Acolyte khác. Thế nên, các thế lực đồng minh đã dùng sức mạnh cuối cùng của Orbis để tạo ra một rào chắn quanh Ritania và Thánh Điện. Họ tiếp tục quyết liệt chống trả cuộc chiến dưới sự bảo hộ của Linh Thần của Hoả, Malicus, và Linh Thần của Băng Giá, Nixied. Còn Silvana tiếp tục chữa lành những vết thương mà Ritania chịu phải, và khi thời gian dần trôi…

Vùng đất này dần khôi phục lại cảnh sắc vốn có của nó. Destina, cuối cùng cũng tỉnh giấc và cảnh báo trước rằng Aheldad, Vua của Cách Mạng, kẻ đã ẩn mình bấy lâu nay, sẽ xuất hiện tại Natalon. Silvana cố gắng quay trở lại Natalon, nhưng đã bị suy yếu trầm trọng do cố gắng khôi phục lại Ritania. Malicus và Nixied đề nghị chia sẻ một phần sinh lực của họ cho Silvana, rồi Silvana cũng san sẻ lại nguồn sinh lực đó lại cho Destina... Và Silvana là người có trọng trách khôi phục lại Ritania, cũng đã nhận được sức mạnh chống lại bóng tối.

Thế nên Silvana xuất phát đến Natalon, và Malicus, người đã trọng thương khi chiến đấu với các Acolyte, trở về với Cidonia. Còn Destina... và Nixied… giúp đỡ lẫn nhau… tại Duselnorc.

Giọng nói bắt đầu chậm đi và rồi ngắt quãng vì tấm bia đã bị hư hại tại đúng ngay khúc đó.

Ghi chép về cuộc chiến tranh Archdemon đầu tiên… cổ xưa hơn cả thời điểm mà Dana và những chị em khác ra đời. Đã có người hành hương đồng hành cùng với Silvana ghi chép lại lịch sử của thế giới này từ những lúc bắt đầu.

Dana tò mò về phần tiếp theo, nhưng cô không thể bị sao lãng được, mà muốn nhanh chóng tìm được chị em của cô.

Lona cũng trong tình cảnh giống hệt với Dana, chỉ khác rằng một bức tranh ở nơi này đã đưa cô đến một ký ức về quá khứ xưa cũ.

Một viễn cảnh khác lại xuất hiện.

Aheldad đã biến hoá mọi thể sống trên Natalon để làm những gì hắn mong muốn.

Những thành phố ở phía bắc  xây nên bởi lòng tham của con người, đã bị huỷ diệt tận gốc.

Thảo Nguyên Prarie cai trị bởi đám Suin cứng đầu bị thiêu rụi thành tro tàn. Thế nhưng vẫn có hai bộ tộc đấu khẩu lẫn nhau vì sự khác biệt rõ rệt, cũng là lẽ đương nhiên.

Silvana tiếc thương cho chúng sinh, thế nên đã sẻ chia cho nhân sinh nguồn sức mạnh vốn chưa từng được biết đến, và tạo ra các tinh linh… Silvana yêu cầu các tinh linh chăm sóc cho hai bộ tộc kia và làm tất cả mọi thứ để thống nhất họ lại. Đồng thời, Silvana cũng lựa chọn ra những người mong muốn giúp đỡ và chỉ định họ là Những Người Hành Hương.

Rồi chúng ta, thân là những con người hành hương khắp tứ phương bát bể, được giao cho việc rèn luyện những thanh Tứ Mùa Kiếm, mỗi thanh chứa đựng nguồn sức mạnh của một Linh Thần. Sau khi tín nhiệm những thanh kiếm này lại cho loài người và cả Suin, Silvana chìm vào giấc ngủ sâu.

Liệu ý nguyện của người có thể được thực hiện…? Con người và Suin cùng đồng tâm hiệp lực chống trả lại quân lực của Aheldad. Nhưng không lâu sau đó, Archdemon thứ hai xuất hiện… Nhưng lần này, Orbis đã an toàn mà không cần có sự trợ giúp của Natalon.

Mặc cho Aheldad bất mãn với những gì hắn đạt được, hắn vẫn cố gắng tìm một lối tắt khác. Đó là lý do tại sao chúng ta vẫn luôn bị truy đuổi đến tận chân trời đất biển… lý do tại sao… những sử sách và ghi chép của chúng ta… bị cướp mất đi. Những văn thư ghi chép… những kiến thức và trí tuệ của Cây Thế Giới… và những phương thức bị cấm đoán triệt để… liên lạc đến… các thực thể bên ngoài tầm hiểu biết của thế giới bên kia...

Lona đang nghe đến khúc quan trọng nhất thì bị ngắt quãng. Đúng lúc đó, một tên đeo mặt nạ từ đằng sau định kết liễu cô thì Dana xuất hiện tấn công hắn. Đòn ma pháp của Dana không may đã phá hỏng đi một phần của bức tranh nhưng ít ra là Lona đã an toàn. Lona nói rằng cô cảm nhận được Vena và Kina đã gặp nhau nên bây giờ hai người họ có thể an toàn hơn chút.

Phía của Kina có vẻ dễ dàng hơn, cô không hề thấy Vena, chỉ toàn là những tên đeo mặt nạ. Ngay khi cô vừa rẽ sáng một hướng khác, cô đã nhìn thấy Vena. Kina nhận thấy Vena đã thiếp đi sau khi tạo ra một lớp khiên ma thuật bảo vệ bản thân.

Kina nhận thấy Vena đang cố gắng bảo vệ một quả cầu thuỷ tinh. Lúc Kina kịp thắc mắc thì một ký ức khác ập vào tâm trí của cô.

Một viễn cảnh hiện ra bên trong Kina.

Anh dò xét mọi thứ xong chưa?

Quả đúng như những gì đã đoán. Tất cả đều bị thảm sát… Nhưng tôi chắc chắn việc này gây ra bởi một thằng nhóc, chứ không phải do quân lính của Theranhad. Dựa theo nguồn ma lực còn sót lại bên trong ngôi làng...

Anh không định bảo tôi là có một mảnh vỡ mới đấy chứ? Không thể nào? Chúng ta đã truy lùng hết tất cả chúng rồi mà… Chúng ta thoả hiệp với những ai lắng nghe điều chúng ta muốn nói. Và đối với nhũng người khác… thì đã được xử lý xong xuôi. Ngoại trừ hai kẻ xoay sở tránh né được chúng ta và bắt đầu gây dựng nên quân đoàn của chúng… Nhưng giờ thì chúng ta lại có thêm một kẻ mới mà chúng ta đã thật sự bỏ sót hay sao?

Tôi cũng không muốn tin đâu, nhưng không có thời gian để nói bông đùa nữa đâu. Dựa vào nguồn ma lực, tên này còn nguy hiểm hơn hai kẻ còn lại. Dù chỉ là linh cảm, nhưng... tôi nghĩ nó có liên quan đến lý do chính chúng ta đến đây. Trả lời tôi... Thực thể đó có được canh gác một cách cẩn thận hay không?

Anh đang muốn ám chỉ điều gì? Sau tất cả những gì chúng ta hy sinh để phong ấn thứ đó lại, anh nghĩ chúng ta sẽ bất cẩn để nó trốn thoát hay sao?

Nhưng ngoài những người còn sống nói lại điều đó tại thời điểm đó ra, chugns ta còn chẳng thể xác nhận đàng hoàng nữa là–

Nói đi. Anh đang muốn nói điều gì?

Thực thể đó… có thật sự nguy hiểm không?

Tại sao anh lại có cái suy nghĩ ngờ vực về cái sự thật không thể chối cãi đó ngay lúc này cơ chứ? Thứ bóng tối như thế không được phép tồn tại trên cõi đời này...

Tôi đã nhìn nhận ra được một phần sự thật thông qua cuộc truy cứu này. Giờ tôi chỉ muốn kiểm chứng điều đó.

Đừng có hoang tưởng nữa! Những kẻ không sẵn sàng không có hy vọng nào kháng cự được sự cám dỗ đó cả...

Arghhhh….

Ta không cần ngươi cho phép. Chúng ta đã quyết định hết rồi.

Ngươi… hoàn toàn mất trí thật rồi… Ngươi không thể!

Nếu như ta đi đến Lãng Ấn Mật Thất, mọi nghi ngờ của ta sẽ được xoa dịu. Ta sẽ biết được tại sao giọng nói này lại luẩn quẩn bên trong tâm trí ta...

Kina lập tức bị gián đoạn khỏi ký ức và viễn cảnh đó.

Vena đang nghiên cứu về cuộc thảm sát về ngôi làng cùng với các nhà hành hương, rồi bị quân lính Theranhad đuổi bắt, thế nên đã vào bên trong Nguyên Thế Sơn, nhưng rồi những người hành hương trở mặt lẫn nhau như thể bị kiểm soát vậy. Kina hỏi về Lãng Ấn Mật Thất, nhưng đến cả Vena cũng không rõ, cô chỉ biết là theo những lời của những người hành hương già, tuyệt đối không được để cho thứ bên trong đó trốn thoát. Xong ông đưa cô quả cầu thuỷ tinh này, thứ chứa đựng tất cả ký ức của kho lưu trữ, và cầu khẩn cô ngăn chúng lại. Thay vì trốn chạy thì Vena quyết định sẽ đi đến nơi đó.

Dana và Lona kịp thời đến và bốn chị em nhà cáo lại được tái ngộ thêm một lần nữa. Vena nói tất cả cần phải đên Lãng Ấn Mật Thất vì không còn thời gian nữa và Kina sẽ cố gắng giải thích mọi thứ vắn tắt nhất có thể.

Bên trong Lãng Ấn Mật Thất của Hành Hương Tàng Thư.

Mọi thứ trông giống như một ngục tù.

Vena nói nơi đây giam giữ một bản thể của Aheldad, cũng như là thứ mà kẻ thù của họ đang cố gắng tìm được.

Dana nói Beehoo từng bảo là Aheldad tạo ra vô số bản ngã khi hắn bị tiêu diệt, nên cô luôn thắc mắc tại sao bây giờ lại có ít bản thể đến như này. Mọi thứ đều nhờ vào công sức của các nhà hành hương.

Nhưng điều chẳng ngờ cũng đến, vì một số lượng lớn bản ngã tập trung tại đây thế nên một bản ngã đã thoát khỏi được xiềng xích và hấp thụ các bản ngã khác. Một bản ngã hùng mạnh hơn được sinh ra. Rất nhiều người đã hy sinh chỉ để phong ấn thực thể đó. Và rồi nơi này được trung tu lại chỉ để giam giữ và phong ấn thực thể đó mà thôi.

Kina hỏi tại sao Lua lại biết về nơi này, vì chẳng có ghi chép nào tại Chốn An Nguyên nói về nơi này cả.

Lona nói rằng mọi thứ có thể liên quan đến cuộc thảm sát về ngôi làng đó.

Vena mới nói là những người hành hương chỉ bắt đầu mất kiểm soát khi truy cứu về vụ đó. Cô nói thêm là có hai cách để giải quyết vụ này. Một là cường hoá phong ấn kiên cố thêm. Hai là quá tải sức mạnh của quả cầu và phá huỷ nơi này để tạo ra một phong ấn mới. Ý của Vena chính là khiến cho nơi này sụp đổ và cắt đứt mối liên kết giữa nơi này với thế giới bên ngoài.

Dana không muốn bàn cãi, nhưng cô chọn phương án một, tất cả đều sống. Vena thêm vào họ phải giải quyết và xử lý Lua, những tên đeo mặt nạ, và những người hành hương nữa. Lona nói xác suất bốn chị em thắng được tất cả là bằng con số không. Kina đau buồn, cô không ngờ là cuộc hội ngộ của những người chị em giờ đây lại trở thành tang lễ chung của cả bốn người.

Sâu bên trong nơi phong ấn.

Giọng nói của một cậu bé trai và giọng của một người hành hương vang lên.

Cậu bé trai ấy ra lệnh cho hai tên đeo mặt nạ giết chết người hành hương để hiến tế và phá giải phong ấn.

Ngươi cuối cùng cũng đã tìm thấy ta, đứa trẻ.

“Không! Đợi đã! Không! Đây không phải là những gì mà ta mong chờ…” Tiếng hét thất thanh của người hành hương cất lên trong đau đớn.

“Ta đã không nhìn thấy lại cảnh tượng này lâu lắm rồi. Ngươi vẫn luôn đợi chờ ta sao?”

Người duy nhất có khả năng trở thành vật chứa của chúng ta. Đứa trẻ được chọn… Chúng ta đã luôn chờ đợi ngươi xuất hiện.

“Haha! Thật vậy sao? Ngươi vẫn còn nhớ… Ta, sự tồn tại từ khi được sinh ra mà người đời gọi là thứ quái thai ghê tởm gớm ghiếc... Tại ngưỡng cửa của cái chết… Trong khoảnh khắc của nỗi thất vọng và tuyệt vọng tột cùng, nhưng sâu thẳm bên trong đó, vẫn chưa một lần nào ta từ bỏ đi tham vọng của ta...”

Trong hình thái đó… chúng ta sẽ tìm đến ngươi…

“Vậy là một giao ước đã được thực hiện khi ta chấp nhận một phần của tất cả các ngươi. Đổi lại những gì mà ta muốn, ta sẽ khiến bọn chúng phải trả giá cho những gì mà chúng đã làm với ta. Ta đã có thể trở thành một vật chứa sở hữu toàn bộ ý chí của các ngươi. Và bây giờ, thời khắc đó cuối cùng cũng đã đến.”

Ta có thể cảm nhận được nó. Ngươi trước đây quá mong manh và yếu đuối, nhưng giờ ngươi đã trở thành vật chứa hoàn hảo nắm trọn toàn thể chúng ta bên trong ngươi.

“Đúng thế. Ta đã không còn là ta già yếu và vô dụng của trước đây nữa.”

Đã đến lúc thực hiện phần của ngươi trong giao ước. Hãy để chúng ta hoà làm một với nhau. Để chúng ta… hoàn thành những gì đã không thể hoàn thiện được suốt bấy lâu nay…

“Quên những lời hứa của quá khứ đi. Ta sẽ tự khắc nên một con đường mới của riêng ta.”

Ng-Ngươi đang định làm gì? Sao người dám…! Ngươi định… chống lại chúng ta sao? Những ham muốn vô nghĩa này... Ngươi sẽ không thể…

“Ngươi nghĩ ta không thể làm được sao? Ngươi có vẻ đã quên tại sao ngươi chọn ta ngay từ lúc ban đầu rồi. Ngươi nói tham vọng của ta giống như một vực sâu không đáy, rằng ta sẽ chiếm lấy tất cả những gì mà ta muốn. Ngươi đã đúng. Ta không thể bị cản bước và ta không thể được thoả mãn.”

Thằng nhóc ngu ngốc! Chúng ta là những cá thể của Aheldad. Tâm trí của ngươi sẽ nổ tung dưới sức nặng của ý chí bọn ta.

“Không. Ngươi sai rồi. Ta sẽ nuốt chửng các ngươi… và các ngươi sẽ là dưỡng chất để ta tiếp tục vươn xa hơn nữa... Và khi ta đã thành công, ta sẽ theo đuổi thứ sức mạnh vượt trội hơn nữa.”

Điều này là bất khả thi... Ng-Ngươi... chỉ… là... một... con người… bình thường!

“Im miệng và bị nuốt chửng đi. Người chỉ là một mảnh vỡ của quá khứ thất bại mà thôi...”

Bất chợt, một luồng sáng toả ra và những đợt dư chấn rung động dữ dội và mãnh liệt theo từng đợt. Bốn chị em họ đã quá trễ. Những bia mộ đã bị phá huỷ. Xác chết la liệt khắp nơi. Vena quyết định kích hoạt quả cầu thuỷ tinh. Cô bắt đâu truyền năng lượng của cô vào nó. Kina khuyên ngăn Vena lại, nhưng cả Dana và Lona lúc này ủng hộ quyết định của Vena, không còn cách nào khác và họ cũng chẳng thể chống lại được Lua. Kina cũng bất lực và thuận theo ý của ba chị em cô.

Nhưng mà, sức mạnh của Aheldad đang hút hết mọi năng lượng mà bốn chị em truyền vào. Họ không kịp buông tay khỏi quả cầu. Và đã bị Aheldad lấn át vào tâm trí, dẫn đến một viễn cảnh khác trong quá khứ.

Trong một hang động của Nguyên Thế Sơn.

Ngươi đã trở về rồi sao? Ngươi đổi ý rồi sao?

“Ta đã suy nghĩ rất nhiều từ lúc ngươi nói cho ta biết về nguồn gốc của ta. Ta đã nhận ra rằng. Có một lý do cho cơn đói khát không thể được thoả mãn này của ta... Không thể tránh khỏi được, ta đã được định đoạt là sẽ không thể sống thoải mái trong cái nơi như thế này. Thế nên ta quay về lại đó, để đứng trên tất cả bọn chúng... Bởi lẽ đây chính là quyền trưởng tử của ta. Những người dân làng này... chúng nói về cuộc sống ngắn ngủi trong bóng tối khuất ẩn. Ta không muốn thế. Ta lẽ ra phải ra lệnh điều hành cho quân lính hành binh, chứ không phải bị bọn chúng ra lệnh ngược lại bắt ta phải làm gì. Ta đã đến đây để mượn sức mạnh cảu ngươi. Để trừng phạt những kẻ đe doạ ta…!”

Ta nghĩ ngươi biết rằng mọi sức mạnh đều có cái giá phải trả của nó chứ?

“Tất nhiên là ta biết. Ngươi cứ nói ra thứ ngươi muốn, bất cứ thứ gì cũng được.”

Được lắm. Chúng ta đã luôn chờ đợi một kẻ như ngươi. Kẻ có dã tâm như hố sâu không đáy… Kẻ muốn tất cả mọi thứ... Ngươi bây giờ có thể nhỏ bé thấp hèn, nhưng vẫn đủ chỗ cho một số chúng ta. Chúng ta sẽ lập giao ước với ngươi. Một khi ngươi đạt được thứ ngươi muốn, ngươi sẽ trả lại cho chúng ta thứ ngươi nợ chúng ta để có được thứ ngươi hằng mong muốn. Không phải nơi này, trong cái hang động chật chội mà ý thức của chúng ta chập chờn, mà là ở cái nơi chúng ta bị phong ấn.

“Khi ta có được thứ ta muốn… Được... Ta sẽ sớm trở lại với các ngươi. Và ta sẽ giữ lời hứa đó.”

Thứ ký ức đó, thuộc về kẻ thao túng những người hành hương và cũng là kẻ dẫn đầu những tên Awakened và quân lính Theranhad.

“Thứ sức mạnh này bây giờ đã hoàn toàn thuộc về ta. Tuy đã tiêu tốn rất lâu ngần ấy thời gian, nhưng mà... Khoảng thời gian chờ đợi hoàn toàn xứng đáng. Ta có thể trải nghiệm niềm vui hành xác lũ sinh vật bẩn thỉu của cái vùng đất này... Tất nhiên, có những kẻ không mời ngăn cản ta thưởng thức trải nghiệm đó, nhưng mọi thứ đều ổn cả. Giờ thì... Đối với những kẻ dám xâm phạm vào vùng ký ức của ta. Ta đoán chúng đã nhìn thấu đoạn mở đầu của ký ức đó khi ta hấp thụ năng lực của chúng. Và với quả cầu thuỷ tinh trên tay ngươi... Ngươi có ý định sẽ phong ấn toàn bộ nơi này sao? Một nỗ lực đáng khen, nhưng lũ các ngươi sẽ không thể ngăn cản được ta.”

“Mọi thứ giờ đã rõ...” Vena cất lời. “Che giấu cuộc thảm sát... Thao túng ký ức của dân làng... Mọi thứ là để che giấu sự tồn tại của ngươi khỏi các bản ngã khác.”

“Ngươi nhạy bén đấy. Nhưng giờ vẫn còn quá sớm để thế giới biết được sự thật về ta. Ta sẽ ở ẩn đến khi thời cơ thích hợp để ta trỗi dậy. Mọi thứ phải ở đúng nơi nó cần thuộc về.”

“Và ngươi sẽ giết tất cả chúng ta... vì chúng ta đã biết danh tính của ngươi?”

“Thật là một câu hỏi ngu ngốc. Ngươi không nghe những gì ta nói sao? Mọi thứ phải ở đúng nơi nó cần thuộc về. Bây giờ chưa phải là lúc để ta hành động. Điều đó bao gồm cả các ngươi. Thế nên, giống với những dân làng đó...”

“Tất cả các ngươi sẽ quên hết những gì các ngươi đã thấy ngày hôm nay.”

Tại nơi trú ẩn của Vena

Bốn người chị em liên tục đấu đá lẫn nhau.

Lona và Vena đang trò chuyện về đối tác của họ và Lona muốn giúp đỡ Vena về việc cử thêm trợ lý đối tác để giúp cô thu gom thông tin về Hành Hương Tàng Thư. Lona gom được một mảnh vải và hỏi Vena, nhưng ngay khi cô thấy mảnh vải ấy thì đầu cô đau như búa bổ. Cứ như thể ký ức của cô bị che giấu đi, nghiêm cấm cô nhớ lại. Vena hẳn đã mất đi thứ ký ức nào đó quan trọng với cô.

Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Sơ lược về các Spirit Lord

Tiền Truyện - Sơ Khai Thế Giới - Mặt Trời Giáng Thế Lục Giới

Sigret và Ánh Trăng Sáng Trong Màn Đêm

Điếu Văn Dành Tặng Bậc Thánh Nhân

Nguyệt Quang Hý Viện - Teaser Trailer